là họa không thể tránh
Reviewer: TruongManVi . 1. Văn án: Lâm Kiều từ nhỏ lớn lên ở Hoắc gia, vì có thể sinh tồn được trong thế gia hào môn này, chỉ có thể không ngừng lấy lòng nhị thiếu Hoắc gia kém tuổi cô. Hoắc Ngập từ nhỏ chính là con nhà người ta, làm việc gì cũng đều đứng nhất
Hình ảnh minh họa không nên chiếu vật nhọn thẳng vào bếp. 2.5. Kiêng để sau bếp là khoảng trống. Trong phong thủy nếu để sau bếp có khoảng trống sẽ khiến gió tụ lại khiến phòng bếp không thể tránh gió, khiến những luồng khí tốt không thể tụ lại.
Nguy cơ sử dụng phải thuốc lá sản xuất giả là rất cao. Chưa hết, sử dụng các loại thuốc lá tẩm ướm thơm, ngon, mùi vị khác lạ không thể tránh khỏi việc sử dụng hóa chất: phẩm màu, chất thơm, chất bảo quản có khả năng ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe.
Chỉ cần chút khéo léo, kiên trì là bạn có thể hoàn thành bức tranh theo cách của riêng mình. Chủ đề tranh tô màu này có rất nhiều lựa chọn cho bạn, đem lại nhiều cảm hứng và sự thích thú cho bạn. #5. Tranh tô màu theo số chủ đề tĩnh vật. Mẫu tranh tô sơn dầu số hóa
Đọc đoạn văn trên chúng ta thấy đối với Tưởng đại Hồng thì nguyên do dẫn tới tai họa không phải là vì tọa-hướng thuộc Thiên Can (NHÂM-BÍNH) mà lại lấy đơn hướng, mà chỉ vì lập trong vận 1, Sơn-Hướng tinh 1-1 đều đến phía BẮC tức là bị "Phục ngâm", Sơn
Gặp Hình và Kị thì khó tránh được vạ đổ máu. Bị Bạch hổ hình xung khó thoát khỏi hình ngục tra tấn. Gặp Vũ khúc thì không bị khắc chế, nhưng dễ bị gỗ đè hoặc rắn rết cắn bị thương. Gặp sao Hỏa tại cung hãm hoặc Không vong thì chủ về nhảy sông hoặc treo cổ. Gặp Phá quân, và Thái dương, Thái âm tại cung hãm thì dễ mắc tật về mắt.
Vay Online Tima. Tên truyện Là họa không thể tránh Editor Qing17 Thể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngược luyến, Vườn trường, Thiên chi kiêu tử, Cận thủy lâu đài, Tỷ đệ Reviewer TruongManVi 1. Văn án Lâm Kiều từ nhỏ lớn lên ở Hoắc gia, vì có thể sinh tồn được trong thế gia hào môn này, chỉ có thể không ngừng lấy lòng nhị thiếu Hoắc gia kém tuổi cô. Hoắc Ngập từ nhỏ chính là con nhà người ta, làm việc gì cũng đều đứng nhất, lịch sự văn nhã không đánh nhau, không tức giận, cũng không hút thuốc, không uống rượu, không có bất kỳ ham mê hư hỏng gì, ôn nhu săn sóc, không có khuyết điểm.. Nhưng chỉ có Lâm Kiều biết, người cô luôn lấy lòng lại chính là một con rắn độc ôn nhu. Lâm Kiều "Cậu rốt cuộc muốn thế nào?" Hoắc Ngập tháo kính xuống, dịu dàng cười khẽ "Chị đã không yêu tôi, vì sao còn cười với tôi?" 2. Cảnh báo có spoil Đây là truyện thanh xuân vườn trường rất hay và đáng đọc, tuy nói là tỷ đệ nhưng mà anh nam9 chỉ kém chị 6 tháng thôi, thích xưng chị em cho nó tình thú. Nữ9 có bố làm cảnh sát, nhưng mẹ lại là tội phạm giết người và chính chị là người báo cảnh sát. Chị có phẩm chất liêm chính của một vị cảnh sát cần có, song chị không thể chỉ vì cái danh con gái của tội phạm giết người. Sau khi bố mẹ mất, nữ chính được đưa đến nhà bà Vương, rồi bà Vương đưa chị đến gia đình anh nam9 vì bố của hai người họ quen biết, vì vậy ông nhận nuôi chị. Hoắc Ngập từ nhỏ đã bị mẹ vứ bỏ, lang bạt trong khu ổ chuột - nơi mà không có gì là không đụng vào, rượu bia, ma túy, mại d*m.. và anh đã trải qua những năm tháng cơ cực ở đó để rồi hình thành một Hoắc Lâm tàn nhẫn, một con sói độc ác ẩn dưới vỏ bọc dịu dàng. Khi anh được đón về, sự tài giỏi trong tri thức nên được cha mẹ yêu thương hết mực, nhưng điều đó chẳng ảnh hưởng gì đến anh. Tuy anh dịu dàng là thế, nhưng trong thế giới của anh thì tất cả mọi người đều chỉ là đóa hoa ngọn cỏ ven đường, thích thú thì dừng chân đứng lại đùa giỡn, đến khi chán thì chẳng còn tồn tại trong mắt anh nữa. Chị đến với thế giới của anh như một làn gió mát, ở Hoắc gia hay ở trường học chị đều không được yên bình vì một số thành phần ghen ghét, nhưng anh luôn bảo vệ chị, chính vì đó chị bỗng nảy sinh một ý định trong đầu, phải có mối quan hệ tốt với anh. Từ đó chị học cách lấy lòng, từ những chuyện nhỏ nhặt như đưa kẹo, mua đồ cho anh, còn anh thì vẫn luôn dịu dàng như vậy cho đến khi chị biết được con người thật của anh. Anh không ôn nhu như vẻ bề ngoài, thực chất anh là con nguời tàn nhẫn, chị bị anh ép làm bạn gái nhưng chính chị cũng rơi vào lưới tình của anh tự bao giờ. Sau những lần chia ly, tan tan hợp hợp, cuối cùng hai anh chị vẫn về bên nhau. Phải nói là anh rất tâm cơ, đúng kiểu trà xanh nam, anh giăng bẫy để chị rơi vào, thậm chí vứt cái dáng vẻ dịu dàng đi để đánh người ta vì người ta thích chị, bỏ thi đại học vì muốn chị nhớ kỹ có một người thích chị như vậy.. đọc mà u mê ảnh luôn á. 3. Nhận xét Đầu tiên là về editor, bạn Qing17 edit rất mượt, một mình edit cả bộ này trong khoảng 9 tháng là quá giỏi, mình thích cái cách bạn ấy để xưng hô là anh - chị, nghe Hoắc Ngập gọi vậy mà thấy nghiền > Tiếp theo là vềcách xây dựng tình huống của tác giả, có thể nói là hay, nhưng mình không thích một điều đó là chị nữ 9 khá nóng nảy bốc đồng, chị ra tay mà không phân rõ hậu quả sau đó, và cả anh nam9 đối xử dịu dàng với các bạn nữ khác, mặc dù mình biết đó chỉ là vẻ bề ngoài thôi nhưng mỗi lần thấy anh ân cần với chị nữ phụ ngay trước mặt Lâm Kiều là tim mình tan nát, à cả sau khi hai anh chị chia tay thì anh còn có cô bạn gái trên danh nghĩa nữa, chắc do gu mình là phải sạch bong kin kít nên không thích mấy đoạn này. Nhưng chắc chắn hai anh chị đều sạch nha cả nhà nên cứ lọt hố đi đừng ngần ngại > Đoạn đầu anh chưa thể hiện tình cảm của mình nhiều, thậm chí anh vẫn đối xử với chị như bao người khác, có một đoạn chị bị người ta vu oan đến bật khóc thì anh mới giúp đỡ nên mình cứ bị cấn đoạn đó á hiu hiu < Cảm ơn đã đọc bài review, mong mọi người thông cảm cho sai sót của reviewer và đọc truyện ở trang chính chủ nhé mọi người! he ngôn tình review review truyện review truyện hoàn sủng thanh xuân vườn trường
Tên truyện Là họa không thể tránhTác giả Đan Thanh ThủEditor Q17Thể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngược luyến, Vườn trường, Thiên chi kiêu tử, Cận thủy lâu dài, Tỷ đệConvert WikidichĐộ dài 100 chương + 9 ngoại truyệnVăn ánLâm Kiều từ nhỏ lớn lên ở Hoắc gia, vì có thể sinh tồn được trong thế gia hào môn này, chỉ có thể không ngừng lấy lòng Hoắc gia nhị thiếu kém tuổi Ngập từ nhỏ chính là con nhà người ta, làm cái gì cũng đều đứng nhất, lịch sự văn nhã không đánh nhau, không phát giận, cũng không hút thuốc, không uống rượu, không có bất kỳ ham mê bất lương gì, ôn nhu săn sóc, không có khuyết điểm..Nhưng chỉ có Lâm Kiều biết, người cô luôn lấy lòng lại chính là một con rắn độc ôn Kiều "Cậu rốt cuộc muốn thế nào?"Hoắc Ngập tháo kính xuống, văn nhã cười khẽ "Chị đã không yêu tôi, vì sao còn cười với tôi?"
Trong văn phòng yên tĩnh chốc lát, Lục Y Y nóng nảy, "Buổi sáng anh không hề nói như vậy, anh nói Hứa Niệm muốn anh viết những chuyện này lên diễn đàn, còn đồng ý với anh, nếu anh làm chuyện này, chị ta sẽ suy xét đến việc làm bạn gái của anh, nhưng gần đây chị ta đối với anh không nóng không lạnh, anh cũng không chắc chắn có thể giấu diếm giúp chị ta, cho nên mới nói cho tôi." Lục Y Y nói xong nhìn về phía chủ nhiệm giáo dục, "Thưa thầy, bọn họ còn có lịch sử nói chuyện, em đều nhìn thấy." "Hôm nay em đều ở trong lớp học, cũng không hề gặp qua bạn nữ sinh này, không tin giáo viên có thể hỏi qua bạn học trong lớp của em." Lục Y Y tức cực kỳ, "Anh lấy điện thoại ra! Cả hai người đều có lịch sử trò chuyện.." Cô ấy nói xong hơi dừng một chút, lịch sử trò chuyện có thể xóa đi, buổi sáng cô ấy lại quá tức, căn bản không chụp lại, bây giờ chính là nói miệng không có bằng chứng! Cao Tự nhìn về phía cô ấy, "Tôi không rõ em đang nói cái gì, tôi căn bản không quen biết học sinh lớp 10, em nói tôi vì theo đuổi Hứa Niệm mà nói ra chuyện riêng tư của người khác, như vậy là rất quá đáng, em có bằng chứng nào không, hay vẫn là tự mấy người phán đoán?" Trong lòng Lâm Kiều 'lộp bộp' một chút, Hứa Niệm cùng anh ta tám chín phần mười ăn ý, cô tiến lên một bước nhìn về phía anh ta, "Vì sao ảnh đại diện của Đại Thưởng Thức Gia lại giống với ảnh đại diện trong tài khoản trò chơi của anh một năm trước, hơn nữa còn dùng tên giống nhau." "Loại trùng hợp này cũng là điều thường thấy, sẽ luôn có sự lặp lại của tên và ảnh đại diện, chẳng lẽ em có thể đảm bảo tên mình lấy sẽ không có xác xuất lặp lại?" Ngữ khí của Cao Tự mạnh mẽ, căn bản không cảm thấy đây là vấn đề gì. "Vậy địa chỉ IP cũng chỉ là trùng hợp sao, ảnh giống nhau, lại cùng một trường học, lại có sự trùng hợp như vậy sao, có cần đến Cục Cảnh Sát thẩm tra đối chiếu một chút không?" Vẻ mặt Lâm Kiều nghiêm túc, đối mặt với người như vậy khó tránh khỏi tức giận. Cao Tự nghe vậy lại không cho là đúng, lời nói tất cả đều là sự cao ngạo của gia cảnh ưu việt, "Em cho rằng em là ai, còn muốn kiểm tra quyền riêng tư của tôi, em có quyền này sao?" Hứa Niệm theo sau anh ta lên tiếng, "Lâm Kiều, em nói chuyện gì cũng phải có chứng cứ, chị và em trước khi có hoạt động quyên góp tiền đều không hề quen biết, chị không có động cơ gì để làm như vậy, dùng việc quyên tiền để đạt được sự khích lệ của giáo viên cùng bạn học, em cảm thấy chị cần thiết phải làm như vậy sao? Chị là Hội trưởng hội học sinh, đã nhận được sự tán thành của giáo viên và bạn học từ lâu, căn bản không cần làm việc cố sức lấy lòng như vậy. Cho nên việc đổ tội cho người khác hôm nay của em, cần phải cho mọi người một lý do hợp lý!" Lâm Kiều nhìn bọn họ phủi sạch quan hệ một cách sạch sẽ, mở miệng vẫn bình tĩnh, "Động cơ gì thì cũng chỉ có chính chị biết, nhưng chứng cứ đều đã được bày ra trước mặt, quyền riêng tư của tôi chịu uy hiếp, nếu các người không thừa nhận, tôi chỉ có thể chọn đi báo cảnh sát." Chủ nhiệm lớp của Hứa Niệm cảm thấy các cô chỉ đang vô cớ gây rối, "Bạn học nữ này, chuyện này không có nghiêm trọng đến mức báo cảnh sát đâu, hơn nữa đó đều chỉ là suy đoán của các em, em lấy mấy thứ ở trên mạng xuống thì thật khó để thuyết phục mọi người." Chủ nhiệm giáo dục nhìn về phía Lâm Kiều, "Em hãy gọi phụ huynh lên đây đi, chuyện này mấy đứa trẻ như các em không hiểu rõ, tốt nhất vẫn để phụ huynh đến làm việc." Lâm Kiều sửng sốt "Vì sao phải gọi phụ huynh, chính em có thể xử lý được." "Một đứa trẻ như em thì xử lý cái gì, vẫn nên gọi phụ huynh của em lên đây nói rõ ràng." Lâm Kiều ngữ khí kiên định, "Em không cần gọi phụ huynh." "Sao em có thể như vậy, tự mình bình tĩnh lại, thái độ đoan chính lên!" Chủ nhiệm giáo dục rất ít khi bị chống đối như vậy, nháy mắt nghiêm khắc lên, ánh mắt nhìn cô cũng có ý như đang nhìn học sinh hư hỏng. Chủ nhiệm giáo dục nói xong cũng không nhìn cô nữa, nhanh chóng gọi điện thoại, "Cô Lưu à, tôi đang ở chỗ phòng giáo vụ, lớp cô có một học sinh tên Lâm Kiều ở nhà ăn cãi nhau với học sinh khác, bây giờ tôi muốn gọi phụ huynh của em ấy lên." "Thưa thầy?" Lục Y Y cùng Cố Ngữ Chân nghe xong cũng sửng sốt, sao bây giờ lại nói thành vấn đề một mình Lâm Kiều làm ra rồi. Lâm Kiều nghe câu nói đó, mày nhíu một chút. Chủ nhiệm giáo dục không thèm nói lý với các cô, tiếp tục nói chuyện với Lưu Hữu Dung qua điện thoại, "Cô cũng không biết số điện thoại của gia đình em ấy sao, nhưng vấn đề là bây giờ em ấy không chịu gọi phụ huynh.. Hoắc Ngập? À, Hoắc Ngập biết đúng không, được rồi, em cũng tới luôn đi, đỡ phiền toái." Chủ nhiệm giáo dục tắt điện thoại, trong văn phòng vô cùng yên tĩnh, thầy nhìn qua, ngữ khí nghiêm túc, "Chủ nhiệm lớp em sẽ lập tức đến, em ở đây chờ đi." Không bao lâu sau Lưu Hữu Dung liền từ trên tầng đi xuống, Hoắc Ngập cũng được gọi tới. Lưu Hữu Dung vừa tiến vào liền hỏi một câu, "Chủ nhiệm Cao, chuyện là như thế nào?" "Học sinh này của lớp cô ở nhà ăn to tiếng nói Hứa Niệm cùng Cao Tự lớp 12 đã làm lộ chuyện riêng tư của em ấy. Cao Tự cũng đã nói là không làm chuyện này, cho nên tôi thấy vẫn là gọi phu huynh tới một chuyến, trẻ nhỏ thì luôn dễ xúc động, phụ huynh qua đây khuyên bảo mấy câu là tốt nhất." Lưu Hữu Dung nghe xong hiểu một chút, cũng có thể lý giải. Chủ nhiệm giáo dục nhìn về phía Hoắc Ngập, vẻ mặt cũng nghiêm túc lên, vừa mới gặp mặt đã có ý tứ. Ông ấy lấy ra giấy bút, ngữ khí còn tính là hòa ái, "Hoắc Ngập, em lại đây viết phương thức liên hệ của gia đình Lâm Kiều lên đây đi." Hoắc Ngập liếc mắt nhìn những người trong văn phòng, hiển nhiên không quan tâm, duỗi tay nhận lấy bút. Cao Tự thấy Hoắc Ngập ở đây, cả mặt đều không phục, mở miệng cũng giống như ra oai phủ đầu, "Thưa thầy, nếu hôm nay hai bạn nữ này không ở trước mặt toàn trường xin lỗi em, vậy thì em không có cách nào nhận sự bôi nhọ này, việc này chỉ có thể để ba em giải quyết." Lâm Kiều chưa từng thấy người nào tự tin như vậy, "Anh không nên nói loạn!" "Nói dối, Cao Tự thật sự đang nói dối, thưa thầy, điều chúng em nói mới là sự thật!" Lục Y Y nhìn về phía chủ nhiệm giáo dục, trong lòng lo lắng. Hứa Niệm nói tiếp, "Không thể hiểu được tại sao lại bị vu oan, chẳng lẽ chúng tôi muốn một lời xin lỗi cũng không được sao? Hơn nữa Lâm Kiều cũng không phải lần đầu gây rắc rối, em ấy trước kia còn từng đánh người khác, chuyện này đều đã nói." Cố Ngữ Chân nghe xong cảm thấy buồn cười, "Lúc đó không phải Lâm Kiều đánh người, là Trần Tuyên Trùng cố ý tìm chuyện, đó là phòng vệ chính đáng!" Hứa Niệm đúng lý hợp tình nói, "Nếu em ấy ngoan ngoãn đọc sách, vậy thì làm sao bạn học đó lại tìm đến? Rõ ràng chính là đánh người gây chuyện, hơn nữa mọi người đều nói em ấy là lão đại mới, so với Trần Tuyên Trùng còn khó quản hơn!" "Câu lão đại mới cũng chỉ là mọi người gọi cho vui, làm sao có thể so sánh Lâm Kiều với Trần Tuyên Trùng được?" Lục Y Y cùng Cố Ngữ Chân đều bị chọc tức, có cảm giác hoàn toàn hết đường chối cãi. Lâm Kiều càng tức giận thì càng im lặng, trên mặt cũng không có biểu cảm gì, "Chị bây giờ là đang luận tội cho người bị hại sao, chẳng lẽ tôi đã chịu uy hiếp, còn không thể phản kháng!" "Được rồi, các em không nói nữa, cứ gọi phụ huynh lên đây rồi nói tiếp!" Chủ nhiệm giáo dục bị bọn họ cãi cọ đến đau đầu, quát lên một câu, trong văn phòng nháy mắt liền yên lặng. Lâm Kiều nhìn về phía Hứa Niệm cùng Cao Tự đang coi như không có việc gì, im lặng trong chốc lát, "Vì sao chỉ có em phải gọi phụ huynh, còn hai người họ lại không phải gọi, chẳng lẽ chuyện này chỉ là vấn đề của một mình em thôi sao?" "Chẳng lẽ không phải là vấn đề của em? Một học sinh không chịu học tập cố gắng nâng cao thành tích, cả ngày chỉ biết chú ý đến mấy việc này, em còn muốn học nữa hay không?" Chủ nhiệm lớp của Hứa Niệm là một người phụ nữ trung niên cứng ngắc kiên quyết, đối với học sinh thành tích tốt cùng kém đều có loại đãi ngộ khác nhau, biết được học lực của Lâm Kiều cũng không phải là tốt, thành kiến càng nặng thêm. Chủ nhiệm lớp Cao Tự cũng gật đầu tán đồng, "Vốn dĩ quyên tiền đã là một chuyện tốt, Hứa Niệm tôi cũng biết, vẫn luôn là cán bộ học sinh có thành tích ưu tú, Cao Tự cũng không phải nói nhiều, về sau cử đi học cũng không có vấn đề, sao có thể đi làm loại chuyện này được." Cảm xúc của Lâm Kiều nháy mắt tăng lên, chưa từng có khoảnh khắc thất vọng như lúc này, "Thành tích tốt cũng không đại biểu cho nhân phẩm, học sinh tốt cũng sẽ nói dối, chẳng lẽ giáo viên đều dùng thành tích để nói lên tất cả hay sao?" Chủ nhiệm lớp Hứa Niệm trừng mắt, "Em học sinh này bị sao vậy, hiên tại học sinh lớp 10 đều khó dạy bảo như vậy sao?" Lưu Hữu Dung cũng không quá rõ ràng tình huống như thế nào, "Cô Phan, chúng ta có chuyện thì cứ bình tĩnh nói, trẻ nhỏ cũng có lòng tự trọng." Chủ nhiệm lớp Hứa Niệm nghe vậy không nói nữa, đầu quay sang hướng khác, hiển nhiên không muốn thấy Lâm Kiều. Hốc mắt Lâm Kiều đỏ lên, cắn chặt răng. Trong văn phòng một khoảng im lặng, Hoắc Ngập nghe thấy họ tranh luận cũng không để trong lòng, việc của nữ sinh, anh không bao giờ kiên nhẫn quản, tùy tay viết xuống số của Triệu Bích Quận, bên góc bàn đột nhiên rơi xuống một giọt nước mắt. Giọt nước 'lạch tạch' một tiếng, rơi ở trên bàn, nhẹ nhàng bắn. Ngòi bút của Hoắc Ngập hơi dừng lại, mi mắt khẽ nâng, cô gái nhỏ đứng ở trước mặt anh, hốc mắt đỏ bừng, tức khóc. Chủ nhiệm giáo dục lấy đi tờ giấy anh vừa viết, nhập dãy số, còn chưa kịp gọi thì một bàn tay đã duỗi đến tắt đi, ngắt điện thoại. Chủ nhiệm giáo dục sửng sốt, ngẩng đầu nhìn về phía Hoắc Ngập, "Em làm gì đấy?" Hoắc Ngập vẫn mang ngữ khí ôn hòa như cũ, "Mọi việc còn chưa biết rõ ràng, chỉ gọi phụ huynh của một bên là không công bằng." Lâm Kiều chậm rãi giương mắt, nhìn về phía nam sinh đứng trước mặt cô, cô lúc này mới phát hiện, vóc dáng của anh so với mình cao hơn rất nhiều, cần phải ngửa đầu mới nhìn rõ được anh. Chủ nhiệm giáo dục nghe câu nói đó của anh thì vô cùng tức giận, "Vậy em muốn dùng cách nào để giải quyết?" "Điều tra rõ mới có thể phục chúng." Chủ nhiệm giáo dục dùng sức tắt điện thoại, "Vậy em tra đi, để tôi nhìn xem em có thể tra ra được thứ gì?" Hoắc Ngập không để ý tới lửa giận của ông ấy, cầm lấy tư liệu trên bàn nhìn lướt qua, "Mọi tài liệu đã sửa đều ở chỗ này?" Lục Y Y thấy Hoắc Ngập không sợ chủ nhiệm giáo dục, lá gan cũng lớn hơn, "Đúng vậy, điện thoại của Cao Tự còn có lịch sử trò chuyện, buổi sáng tôi đã nhìn thấy, không biết anh ta đã xóa hay chưa?" Hứa Niệm nhìn Hoắc Ngập thật lâu, cánh môi giật giật, khó chịu mà nói không nên lời. Cao Tự nghe thấy anh nói chuyện, giọng nói kiêu ngạo lên, "Cậu có tư cách gì mà đòi quản chuyện này, ai biết cậu có bao che giúp bạn học sinh này nói chuyện hay không? " Sẽ làm anh tâm phục khẩu phục. "Hoắc Ngập cười mỉm, hoàn toàn không để ý tới sự khiêu khích đó, duỗi tay lễ phép hướng về phía anh ta," Phiền anh có thể cho tôi xem điện thoại hay không? " Cao Tự không tin anh có bản lĩnh lớn như vậy, lấy điện thoại ra vứt ở trên bàn," Của cậu, nếu lấy ra được một thông tin gì, tôi liền phục cậu, nếu như không có, tôi sẽ tố cáo cậu tội phỉ báng! " Cao Tự nói trắng ra, nói để mọi người đều nghe thấy. Chủ nhiệm lớp Hứa Niệm trực tiếp mở miệng kết luận," Chuyện như vậy để học sinh đi tra thì sẽ có kết quả sao? Tốt nhất vẫn nên trực tiếp gọi phụ huynh đi. " Hoắc Ngập cúi đầu mở điện thoại, căn bản không thèm để ý âm thanh bên cạnh," Thầy cô đừng nóng vội, tra lịch sử rất nhanh, không đến vài phút đâu. " Thái độ của Hoắc Ngập lễ phép, làm người khác không có lời gì để nói, văn phòng vừa rồi lộn xộn cũng bình tĩnh đi rất nhiều. Lưu Hữu Dung cũng mở miệng nói một câu," Nếu chủ nhiệm Cao đã đồng ý thì cứ để em ấy kiểm tra một chút, chúng ta cũng không quá hiểu rõ mấy thứ như internet này, người trẻ tuổi vẫn lợi hại hơn chúng ta nhiều, cô thấy đúng không? " Chủ nhiệm lớp Hứa Niệm không nói nữa, dù sao bà ta cũng không tin là sẽ tra ra được cái gì. Lục Y Y nhìn Hoắc Ngập mở nhật ký ghi chú của tin nhắn, bên trong rỗng tuếch, có chút tức giận ảo não," Anh ta thật sự đã xóa lịch sử trò chuyện!" * Tác giả có lời muốn nói Tôi chạy như bay mà đến, kết quả vẫn chậm vài phút.. Editor Q17
Editor Q17Thể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngược luyến, Vườn trường, Thiên chi kiêu tử, Cận thủy lâu dài, Tỷ đệConvert WikidichĐộ dài 100 chương + 9 ngoại truyệnTóm tắt một câu Niên hạ, phúc hắc, dục vọng chiếm hữuVăn ánTừ nhỏ, Lâm Kiều đã ở nhà hào môn Hoắc gia, mà vì muốn có thể vẫn luôn được ở trong gia đình giàu có này, cô đành phải tìm mọi cách để làm Hoắc nhị thiếu gia hài lòng và vui Ngập điển hình chính là "con nhà người ta" trong miệng của các bậc cha nhỏ đến lớn luôn là một người ưu tú, thành tích vượt trội, luôn đứng đầu bảng, làm người lịch sự, lại nhã trưởng thành cũng không hề dính vào thói hư tật xấu nào, không rượu chè cờ bạc, không hút thuốc, đánh nhau, càng không có đam mê bất lương gìMột con người hoàn mỹ, ôn nhu săn sóc, không có khuyết điểm..Nhưng chỉ có Lâm Kiều biết, người cô luôn lấy lòng lại chính là một con rắn Kiều "Cậu rốt cuộc muốn thế nào?"Hoắc Ngập tháo kính xuống, văn nhã cười khẽ "Chị đã không yêu tôi, vì sao còn cười với tôi?"
Đánh giá từ 10 lượt Bạn đang đọc truyện Là Họa Không Thể Tránh của tác giả Đan Thanh Thủ. Từ nhỏ, Lâm Kiều đã ở nhà hào môn Hoắc gia, mà vì muốn có thể vẫn luôn được ở trong gia đình giàu có này, cô đành phải tìm mọi cách để làm Hoắc nhị thiếu gia hài lòng và vui Ngập điển hình chính là "con nhà người ta" trong miệng của các bậc cha nhỏ đến lớn luôn là một người ưu tú, thành tích vượt trội, luôn đứng đầu bảng, làm người lịch sự, lại nhã trưởng thành cũng không hề dính vào thói hư tật xấu nào, không rượu chè cờ bạc, không hút thuốc, đánh nhau, càng không có đam mê bất lương gìMột con người hoàn mỹ, ôn nhu săn sóc, không có khuyết điểm..Nhưng chỉ có Lâm Kiều biết, người cô luôn lấy lòng lại chính là một con rắn Kiều "Cậu rốt cuộc muốn thế nào?"Hoắc Ngập tháo kính xuống, văn nhã cười khẽ "Chị đã không yêu tôi, vì sao còn cười với tôi?"Nếu yêu thích truyện chọn lọc, bạn có thể đọc thêm Điên Cuồng Độc Chiếm hoặc Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi
Tác giả Đan Thanh Thủ Editor Qing17 Thể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngược luyến, Vườn trường, Thiên chi kiêu tử, Cận thủy lâu đài, Tình chị em Convert Web xanh Độ dài 100 chương + 9 ngoại truyện Văn án Lâm Kiều từ nhỏ lớn lên ở Hoắc gia, vì có thể sinh tồn được trong thế gia hào môn này, chỉ có thể không ngừng lấy lòng cậu hai nhà họ Hoắc kém tuổi cô. Hoắc Ngập từ nhỏ chính là con nhà người ta, làm việc gì cũng đều đứng nhất, lịch sự văn nhã không đánh nhau, không tức giận, cũng không hút thuốc, không uống rượu, không có bất kỳ ham mê hư hỏng gì, dịu dàng săn sóc, không có khuyết điểm… Nhưng chỉ có Lâm Kiều biết, người cô luôn lấy lòng lại chính là một con rắn độc ôn nhu. Lâm Kiều “Cậu rốt cuộc muốn thế nào?” Hoắc Ngập tháo kính xuống, dịu dàng cười khẽ “Chị đã không yêu tôi, vì sao còn cười với tôi?” * Chú ý có Pass Lưu ý Truyện đã được beta DANH SÁCH CHƯƠNG Chương 1 – Chương 2 – Chương 3 – Chương 4 – Chương 5 – Chương 6 – Chương 7 – Chương 8 – Chương 9 – Chương 10 – Chương 11 – Chương 12 – Chương 13 – Chương 14 – Chương 15 – Chương 16 – Chương 17 – Chương 18 – Chương 19 – Chương 20 – Chương 21 – Chương 22 – Chương 23 – Chương 24 – Chương 25 – Chương 26 – Chương 27 – Chương 28 – Chương 29 – Chương 30 – Chương 31 – Chương 32 – Chương 33 – Chương 34 – Chương 35 – Chương 36– Chương 37– Chương 38 – Chương 39 – Chương 40 – Chương 41 – Chương 42 – Chương 43 – Chương 44 – Chương 45 – Chương 46 – Chương 47 – Chương 48 – Chương 49 – Chương 50 – Chương 51 – Chương 52 – Chương 53 – Chương 54 – Chương 55 – Chương 56 – Chương 57 – Chương 58 – Chương 59 – Chương 60 – Chương 61 – Chương 62 – Chương 63 – Chương 64 – Chương 65 – Chương 66 – Chương 67 – Chương 68 – Chương 69 – Chương 70 – Chương 71 – Chương 72 – Chương 73 – Chương 74 – Chương 75 – Chương 76 – Chương 77 – Chương 78 – Chương 79 – Chương 80 – Chương 81 – Chương 82 – Chương 83 – Chương 84 – Chương 85 – Chương 86 – Chương 87 – Chương 88 – Chương 89 – Chương 90 – Chương 91 – Chương 92 – Chương 93 – Chương 94 – Chương 95 – Chương 96 – Chương 97 – Chương 98 – Chương 99 – Chương 100 Ngoại truyện Chương 101 – Chương 102 – Chương 103 – Chương 104 – Chương 105 – Chương 106 – Chương 107 – Chương 108 – Chương 109 HOÀN
là họa không thể tránh