liệt húc thanh hà
Cũng tưởng cùng Huyết Nhận cùng nhau tượng Tiểu Húc cùng linh nhi như vậy thành thân sao?" dưới ánh mặt trời chiết xạ ra thất thải hà quang. thả kia thanh liệt khí trung tựa hồ dẫn theo một tia ấm áp, hiển nhiên, này luyện thủ đoạn càng tốt hơn.
Theo Bí thư Thành ủy TP HCM, đây là cuộc chiến khốc liệt, nghiệt ngã, vượt trên cả cuộc chiến thông thường. Sự hi sinh cao nên sự ghi nhận cần vượt lên trên quyết định bình thường. Tất cả các đồng chí ra trận chịu đựng biết bao khó khăn thử thách chưa từng có, không có ngôn từ nào để tả.
Liệt Húc Thanh Hà là tiểu thuyết ngôn tình kinh điển mà Liêm Thập Lý sáng tác loại tác phẩm, Liệt Húc Thanh Hà nói lại: Văn án: sau khi phá án Dương Thanh Hà trên tiệc mừng công uống say rượu. Nàng đi nhà vệ sinh, Triệu Liệt Húc đi theo.
Tiết Mặc Thành Hải 129 chương. Hồi Kí Tội Lỗi Lãng Tử Cô Độc 42 chương. Nói Tình Nói Án Đái Ngã Khứ Hà Lan 17 chương. Trò Chơi Chạy Trốn NPC Đào Chi Yêu Yêu Yêu Yêu 21 chương. Thiên Mệnh Khả Biến Liệt Húc Thanh Hà
Phim truyền hình Trao đổi đi vận may do Thẩm Nguyệt và Ngôn Thừa Húc đóng chính với thể loại tình yêu lực trí đã được bấm máy vào ngày hôm nay (22/7). Lục Tinh Thành từ cao cao tại thượng biến thành thân bại danh liệt, còn Đồng Tiểu Du từ một tên ôn thần, trong
Minh Hà là một thanh niên có năng lực may mắn siêu phàm ẩn hình, nhưng không ngờ năng lực may mắn siêu phàm của cậu ấy lại là cấp Bạch trần rác rưởi nhấ..
Vay Online Tima. Giới thiệu Tên truyện Liệt Húc Thanh Hà Tên xuất bản sách Liệt Húc chiếu Thanh Hà Tạm dịch Bình minh chiếu rọi sông xanh Tác giả Liêm Thập Lí Số chương 71 Thể loại Ngôn tình, hiện đại, trinh thám, trâu già gặm cỏ non. Artist 藤〜小石头 edit bìa Mộc Gạo Chuyển ngữ Khu rừng đom đóm GIỚI THIỆU Dương Thanh Hà say khướt trong bữa tiệc ăn mừng sau khi phá án. Cô vào nhà vệ sinh, Triệu Liệt Húc cũng theo sau. Hai mắt Dương Thanh Hà đỏ hoe, cô nói “Đội trưởng, em hỏi anh lần cuối, anh có muốn em không?” Hai tay Triệu Liệt Húc đút trong túi, nhìn cô chằm chằm “Em nói xem?” Ngày hôm sau trong đội đều truyền tai nhau Đội trưởng Triệu bị một cô gái cưỡng hôn! Hơn thế hôm nay còn không đi làm! Trời chiều khắp núi xa, nắng sớm chiều sông xanh Người tôi luôn theo đuổi, sẽ cập bến sông kia. CP Nam cảnh sát hình sự X Nữ sinh viên, hơn nhau 10 tuổi. *Chú thích – Liệt Húc, Thanh Hà Tên hai nhân vật chính. – Liệt Húc nghĩa là ánh nắng ban mai rực rỡ. – Thanh Hà nghĩa là dòng sông xanh, trong trẻo.
Chương 30 Cô ấy thích gì Chuyển ngữ Khu rừng đom đóm Cố Dung bấm còi xe hai lần, bà vô tình trông thấy cảnh này. Ban đầu bà lo Thanh Hà hoảng sợ, lo con trai mình thức khuya làm việc mệt mỏi. Song giờ xem ra, tình trạng của cả hai đứa đều phấn chấn như tắm gió xuân vậy. Cố Dung xuống xe đã hỏi liền “Vụ án xử lý như thế nào rồi? Sao lại còn theo dõi Thanh Hà? Hai con đều không bị thương đấy chứ?” Triệu Liệt Húc “Nhiều câu hỏi như thế mẹ muốn con trả lời câu nào trước? Mẹ đừng lo, mọi thứ đều ổn.” “Con vừa tan làm à? Thanh Hà phải ở lại đồn cảnh sát cả đêm sao?” Anh rít một hơi thuốc cuối cùng rồi dập nó “Không ạ, hôm qua lấy lời khai xong con đã đưa cô ấy về. “ Cố Dung nhìn về phía ký túc xá “Lòng mẹ bất an lắm, mẹ không muốn con bé ở ký túc xá trong thời gian này. Để con bé đến ở nhà mình đi, dù sao phòng con cũng không có ai ở, mẹ cũng tiện đường đưa đón con bé đi học.” Triệu Liệt Húc im lặng một lúc mới nói “Không cần đâu mẹ. Con đưa em ấy đến trường thu dọn đồ đạc rồi đến chỗ con ở.” Cố Dung ngẩn ra một lúc mới phản ứng kịp, bà muốn cười lại cố nhịn, đánh Triệu Liệt Húc mấy cái “Còn ra thể thống gì chứ! Giữa ban ngày ban mặt con đưa con bé về chung cư của con, bạn con bé nhìn thấy thì làm sao?” Cố Dung biết tình cảm của Thanh Hà, bà chỉ không nắm được ý của con trai mình. Đã 30 tuổi rồi còn chưa từng yêu ai. Nhìn bề ngoài thì tiêu chuẩn của nó thấp, nhưng thực tế là đứa rất kén chọn. Bà cũng không biết con trai mình thích kiểu người nào, ngày đêm chỉ cắm đầu vào công việc, chẳng hề có lấy thời gian hẹn hò. Bây giờ đột nhiên lại muốn đưa người ta đến ở chung cư của mình. Tính tình anh giống hệt Triệu Thế Khang, ngoài mặt ra vẻ bình tĩnh, thực ra đã tính kế sáng suốt từ lâu rồi. Triệu Liệt Húc mỉm cười, suy nghĩ của Cố Dung hiện hết trên mặt, chỉ cần đoán một chút là có thể biết bà muốn nói gì. Triệu Liệt Húc không hề né tránh, đáp “Vụ án vẫn còn nhiều điểm nghi vấn, con không yên tâm để em ấy ở ký túc xá. Hơn nữa, em ấy ở chỗ con cũng hợp tình hợp lý, không có gì phải tránh né.” “Hai con… ?” Bà không ngờ mọi chuyện lại diễn ra nhanh như vậy. Triệu Liệt Húc “Chưa có gì ạ. Mọi chuyện bề bộn quá, con với Thanh Hà có chút hiểu lầm còn chưa có thời gian gỡ khúc mắc. Đợi mấy hôm nữa con sẽ nói chuyện rõ ràng với em ấy. “ Cố Dung thở dài, nghiêm túc bảo “Con luôn luôn làm tốt mọi việc, vậy nên bất cứ điều gì mẹ đều tin tưởng con, nhưng Thanh Hà khác với những cô gái khác. Đừng nhìn vẻ ngoài con bé trông yếu đuối nhưng thực chất nó là đứa cứng đầu và quật cường. Bây giờ con bé ở đây đi học, không nơi nương tựa. Nếu con quyết định muốn ở bên con bé thì nên quan tâm nó nhiều hơn, đừng chỉ mải mê với công việc.” “Con biết rồi ạ.” Anh đã xác định là cô thì sẽ không bao giờ thay đổi. Cô nói thích anh, khả năng cũng có phần thích thật nhưng đến tột cùng là sùng bái, cảm kích hay là thứ gì khác anh cũng không biết. Có lẽ đến bản thân cô cũng không phân biệt được. Anh hy vọng cô suy nghĩ kỹ chứ không phải xúc động nhất thời. Hơn nữa, tính chất nghề nghiệp của anh bất cứ lúc nào cũng mất mạng, cô có thể chấp nhận được không? Anh muốn nói chuyện trực tiếp với cô về những vấn đề ấy. Vả lại cô còn đang giận dỗi, cũng đúng là anh sai nên phải nghĩ cách dỗ dành. Cố Dung đang chìm đắm trong niềm hân hoan vì con trai cuối cùng cũng giác ngộ, cứ suy nghĩ miên man rồi bỗng nghĩ ra một vấn đề. Sống chung dưới một mái nhà không sao, bà cũng biết con trai mình không phải loại người thừa nước đục thả câu. Nhưng tuổi trẻ sung mãn, nhỡ đâu nó không kiềm chế được làm có em bé gì gì đó, người khổ nhất là con gái. Cố Dung trầm giọng “Thanh Hà vẫn còn trẻ, đừng để con bé chịu tội. Phụ nữ là để yêu thương, đừng vì vui sướng nhất thời…” “Mẹ.” Triệu Liệt Húc day trán, không ngờ Cố Dung lại nói với anh về vấn đề này. Dương Thanh Hà xách ba lô đi xuống, loáng thoáng được câu được câu chăng, gì mà tuổi trẻ, đau, vui sướng. Cô gọi dì. Khi ngước mắt lên, Dương Thanh Hà bị ánh mắt sáng rực như pháo hoa của bà làm giật mình. Cố Dung sờ mặt của cô “Sao mấy nay không gặp con lại gầy đi thế, phải ăn nhiều một chút.” “Vâng ạ.” Dương Thanh Hà thưa. Trên đường trở về, Dương Thanh Hà luôn cảm thấy câu nói ăn nhiều hơn của Cố Dung có ẩn ý sâu xa, cô liếc nhìn người đàn ông đang bình thản lái xe bên cạnh. Triệu Liệt Húc thấy cô mang ít đồ bèn nói “Gần chung cư có một khu mua sắm. Tối mai nếu có thời gian anh sẽ đưa em đi mua sắm.” Dương Thanh Hà “Em mang ít đồ là vì không tính ở cùng anh lâu dài chứ không phải vì muốn anh mua đồ cho em.” “Ồ? ”Triệu Liệt Húc quan tâm hỏi “Vậy em định ở bao nhiêu ngày? ” “Hai, ba ngày.” Anh bật cười. Hai hay ba ngày nữa chỉ sợ có đuổi cô cũng không đi. Dương Thanh Hà xụ mặt, hai chân nhích lại gần hướng cửa xe, không muốn nhìn anh thêm nữa. Triệu Liệt Húc muốn dỗ cô, nhưng anh hoàn toàn không biết con gái thích ăn gì hay thích làm gì. Anh hỏi “Khi còn ở Mỹ, lúc rảnh rỗi em thường làm gì?” “Đọc sách và vẽ tranh.” Anh gật đầu, có vẻ sau này phải chuẩn bị cho cô một phòng đọc sách và một phòng vẽ tranh. Triệu Liệt Húc rẽ vào đại lộ “Em thích ăn món gì?” “Em thích tất cả những món mà anh ghét.” “Nói chuyện tử tế nào.” Dương Thanh Hà đeo tai nghe vào nghe nhạc. Bướng bỉnh như một con lừa vậy. Triệu Liệt Húc buông tay phải, véo mặt cô một cái. Dương Thanh Hà lườm anh. Anh cứ tiếp tục xoa xoa mặt cô, da của con gái khác hẳn với đám đàn ông. Làn da trơn láng, nhẵn nhụi và mềm mại, sờ mà thích tay. Dương Thanh Hà thầm nghĩ Tên này điên rồi! … Triệu Liệt Húc ở nhà dọn dẹp ba tiếng rồi mới đến đồn cảnh sát. Lúc anh rời đi Dương Thanh Hà đang nằm trên sofa đọc sách. Hồi còn học đại học, anh rất hay đọc sách, đủ các thể loại. Sau khi tốt nghiệp chuyển đến đây, ngại vứt đi nên anh mua một cái giá sách rồi xếp chúng vào. Từ khi đi làm, có lẽ vì quá bận nên anh cũng không chạm đến chúng nữa. Sau này nếu có thời gian, việc ngồi cùng cô đọc sách chắc hẳn là một điều rất thú vị. Triệu Liệt Húc thay giày ở cửa “Anh đi đây, khoảng 7 – 8 giờ tối sẽ về.” Dương Thanh Hà không đáp, coi anh như không khí. Đây là người lần trước nhất định muốn tiễn anh ra cửa đấy à? Triệu Liệt Húc vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười. Nghe thấy tiếng đóng cửa, Dương Thanh Hà đặt sách xuống và liếc mắt nhìn qua. Cô ngã sang một bên, đá vào chân vài cái rồi nằm xuống. Không thích còn đối xử tốt với người ta như vậy, anh quả là một chú cảnh sát có tâm và tận tụy với nhân dân. Sống đến hôm nay, Dương Thanh Hà hờ hững với tất thảy mọi thứ, có cũng được không có cũng được, chỉ có anh là cô đã theo đuổi 6 năm nay. Khi quyết định quay lại Trung Quốc, cô cũng đã nghĩ đến điều đó. Có lẽ anh đã có gia đình và con cái đuề huề, nếu vậy, cô sẽ quay về Mỹ, không bao giờ ngoảnh lại, cũng sẽ không gặp lại anh nữa. Cô thích anh, ngay cả khi anh đã kết hôn cô cũng muốn có được anh. Cô sẽ bị sự ghen tuông điều khiển và trở thành loại người mà cô căm ghét nhất. Có thể anh đã có một vài mối quan hệ bền chặt, nhưng anh vẫn còn độc thân, điều này không thể ngăn cô thích anh được. Nhưng bây giờ, anh không hề yêu đương với ai, đúng là muốn xử bắn cô đây mà. Xong thật rồi, lại còn đối xử ân cần, dịu dàng với cô như thế. Làm cô không chống cự được. Dương Thanh Hà đưa tay che mắt, mặt mày nhăn nhó. Rừm rừm… Điện thoại trên bàn kêu lên. Là Trương Uẩn. Trương Uẩn hỏi han cô vài câu rồi mới nói “Số tiền từ buổi đấu giá đã được quyên góp cho trường học vùng cao ở Dư Thành. Chủ tịch huyện cực kỳ cảm động nên đã đến Hoài Thành một chuyến. Phó hiệu trưởng đã chuẩn bị một buổi tiệc, em cũng đến đó nhé, tối mai 8 giờ ở khách sạn Khải Lê. “ “Vâng, em biết rồi. “ Sau khi cúp máy, Dương Thanh Hà lại tiếp tục nằm xuống. … Triệu Liệt Húc ngồi trong phòng làm việc xem đi xem lại video thẩm vấn của Tăng Quốc Phát. Khi Tăng Quốc Phát nói đến “kẻ đó” rõ ràng là hắn rất kích động. Trong video, anh hỏi Tăng Quốc Phát tại sao lại phải khoét mắt nạn nhân. Tăng Quốc Phát bấu chặt ngón tay vào mu bàn tay, lời đầy cay nghiệt “Đôi mắt của một người phụ nữ đầy đạo đức giả, móc nó ra thì cô ấy sẽ trong sạch hơn.” Anh lặp lại câu hỏi một lần nữa. Tăng Quốc Phát hơi quay đầu sang trái và lẩm bẩm “Móc nó ra là sẽ sạch.” Trần Ký pha hai tách trà nóng bước vào, liếc nhìn màn hình rồi hỏi “Cậu đã xem video này mấy tiếng rồi. Vụ án cũng đã khép lại, cậu còn nghi ngờ gì nữa?” Sau cuộc họp, anh vẫn luôn ở trong phòng xem video. Triệu Liệt Húc nhận lấy tách trà rồi nói cảm ơn. Trần Ký “Nếu người mà Tăng Quốc Phát khai thực sự tồn tại, vậy hắn ta muốn làm gì Thanh Hà? Cô ấy ở bên ngoài chắc là sẽ không chọc đến một kẻ biến thái như vậy đúng không.” Triệu Liệt Húc đặt cốc nước xuống, không nhiều lời mà chỉ hỏi “Cậu tìm tôi có việc gì?” “Tin tức từ sở công an tỉnh Vân Châu nói rằng nơi ở của kẻ lừa đảo đã được xác định và bên đó đã sẵn sàng hành động.” “Ừ, sáng mai sẽ họp đội. Cậu đi sắp xếp một chút đi. “ Trần Ký vươn vai “Được thôi, hôm nay mấy giờ thì cậu tan làm?” Triệu Liệt Húc “Đến giờ tan thì nghỉ.” “À ~” Trần Ký lại gần anh “Hồi sáng trở về không xảy ra chuyện gì sao?” Triệu Liệt Húc nghĩ về chiếc áo sơ mi cô mặc lúc sáng và phản ứng của bản thân, anh giữ vẻ mặt bình tĩnh, hỏi “Nên xảy ra chuyện gì à?” “Khi nào thì mời chị dâu ra ăn cơm.” “Ăn cơm?” “Không định chính thức giới thiệu cho mọi người biết à?” Triệu Liệt Húc cười “Cậu nói tiếp đi.” Trần Ký “Cục tưởng Lý nói vụ án này điều tra nhanh chóng, cấp trên có khen thưởng. Vài ngày nữa chúng ta sẽ có một bữa ra trò, chị dâu nhỏ bị dọa bạt vía thế nên đưa cô ấy đi cùng đi!” “Cục trưởng Lý? Cậu lấy tin tức ở đâu thế?” “Mặt dày đi lên hỏi.” “Được rồi, tôi sẽ đưa cô ấy đến.” Trần Ký hét lên “Cậu làm việc này sẽ có không biết bao nhiêu cô gái trong cục đau lòng rơi lệ đấy.” Triệu Liệt Húc quá lười diễn kịch với anh chàng, anh tắt máy tính, chuẩn bị tan làm. Trần Ký lại hô hào “Có gia đình quả nhiên khác hẳn. Người bình thường về muộn nhất hôm nay lại về đầu tiên.” Triệu Liệt Húc đi được vài bước thì bỗng dưng quay lại hỏi Trần Ký “Cậu nói xem con gái thích cái gì?” Trần Ký “Sao vậy, làm chị dâu tôi giận à?” Hai người cùng nhau ra khỏi đồn cảnh sát. Triệu Liệt Húc kể đầu đuôi câu chuyện cho Trần Ký nghe, nhưng nghe xong anh ta lại cười ha hả. Anh chàng vỗ vai Triệu Liệt Húc “Mua quà thể hiện cảm xúc gì chứ, trực tiếp tiến đến hôn lưỡi 360 độ kiểu Pháp, bảo đảm cô ấy nhũn hết cả người.” Giỡn xong, Trần Ký xoay người nghiêm túc nói “Cậu nghĩ đúng rồi đấy, phải cùng cô ấy nói chuyện rõ ràng. Mạng sống của chúng ta như đặt trên mũi dao, lỡ như chết thẳng cẳng thì người khổ nhất vẫn là cô ấy. Lúc trước khi vợ tôi muốn ở cạnh tôi, tôi cũng nói với vợ mình như vậy.” Triệu Liệt Húc đưa cho anh ta một điếu thuốc, hai người nói vài câu rồi rời đi. Cô gái nhỏ của mình thích gì nhỉ? Anh chợt lóe lên một ý nghĩ. HẾT CHƯƠNG 30 ← Chương trước Chương sau →
Bạn đang đọc truyện Liệt Húc Thanh Hà của tác giả Liêm Thập Lí. Hai mắt Dương Thanh Hà đỏ hoe, cô nói “Đội trưởng, em hỏi anh lần cuối, anh có muốn em không?”Hai tay Triệu Liệt Húc đút trong túi, nhìn cô chằm chằm“Em nói xem?”Ngày hôm sau trong đội đều truyền tai nhau Đội trưởng Triệu bị một cô gái cưỡng hôn! Hơn thế hôm nay còn không đi làm!Trời chiều khắp núi xa, nắng sớm chiều sông xanhNgười tôi luôn theo đuổi, sẽ cập bến sông Nam cảnh sát hình sự X Nữ sinh viên, hơn nhau 10 tuổi.*Chú thích– Liệt Húc, Thanh Hà Tên hai nhân vật chính.– Liệt Húc nghĩa là ánh nắng ban mai rực rỡ.– Thanh Hà nghĩa là dòng sông xanh, trong ra, bạn cũng đừng bỏ lỡ truyện Trầm Ẩn của cùng tác giả.
20 tuổi, Dương Thanh Hà trở dù ở nơi này đã từng là nơi khiến cô đau khổ tột cùng, nhưng cũng là nơi chứa đựng mục đích sống duy nhất của cô. Nơi này có Triệu Liệt này quay lại, Dương Thanh Hà mang theo một quyết tâm rất lớn, tìm được anh, sau đó…À, chưa kịp nghĩ tới sau đó sẽ thế nào thì đã gặp lại anh mất rồi, hoàn toàn bất ngờ, cũng vô cùng rùng rợn. Bởi vì hoàn cảnh gặp lại nhau của hai người lại là cùng dính vào một vụ án mạng. Bên trong căn phòng khách sạn mà Dương Thanh Hà đặt bị giấu một cái xác nữ, mà Triệu Liệt Húc vừa hay lại đang xem mắt ở gần đó. Đợi chút…, xem mắt??? Dương Thanh Hà bừng tỉnh, vậy chứng minh là anh chưa kết hôn, cũng chưa có đối tượng phải không? Như vậy là cô lại có thêm chút hy vọng phải không?Triệu Liệt Húc nào biết trong đầu Dương Thanh Hà đang cuồn cuộn những suy nghĩ về anh, chỉ biết rằng thái độ của cô gái này sao lại có thể bình tĩnh như vậy? Nhìn kỹ thêm một chút, hình như…Triệu Liệt Húc cúi đầu mỉm cười. Cô… về còn… xinh đẹp như mà cũng chỉ là cố nhân thôi, duyên phận bèo nước gặp nhau, lại còn cách nhau nhiều tuổi như vậy, có cái gì để mà suy nghĩ đâu chứ? Đó là Triệu Liệt Húc nghĩ như vậy, không phải Dương Thanh 6 năm, cô đã không còn là cô gái 14 tuổi nhỏ gầy khổ sở ngày nào, tuy rằng cuộc sống hiện tại cũng chẳng có gì vui vẻ nhưng ít ra, cô còn được sống như một con người, còn có thể phát triển tài năng để đợi được đến ngày gặp lại anh. Cho nên lần này trở về, cô nhất định phải theo đuổi được anh. Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAvelandHai người cùng vướng vào vụ án, đương nhiên cơ hội gặp gỡ cũng nhiều, hơn nữa lại còn quen biết, đưa qua đưa lại đưa về nhà nhau. Bản thân Triệu Liệt Húc không nghĩ nhiều, anh có công việc của anh, có con đường của anh, còn cô, có lẽ chỉ là cơn gió mát thoảng qua trong mùa hè nóng bức này mà nhưng ngoài dự liệu của anh, cơn gió Dương Thanh Hà này thổi đến, lại vấn vít mãi chẳng chịu rời đi. Cô như con sóc nhỏ, ríu ra ríu rít bên anh bất cứ lúc nào có cơ hội, bóng gió mập mờ đầy tình ý với anh. Triệu Liệt Húc chẳng thể đẩy cô ra, mà thật lòng cũng chẳng nỡ đẩy cô ra. Có thứ gì đó đã len lén nảy mầm, chỉ có điều anh còn chưa kịp nhận thức rõ thì đã xảy ra án mạng tiếp theo, mà lần này sự việc còn nghiêm trọng hơn anh nghĩ rất án xảy ra có những tình tiết tương tự vụ án của chính anh cách đây hơn 20 năm, cũng là nỗi niềm mà anh canh cánh trong lòng suốt từng ấy năm. Nhưng lần này, còn có một điều khiến anh lưu tâm hơn nữa, đó chính là sự việc xảy ra quá gần với Dương Thanh Hà. Sự trùng hợp này khiến anh lo lắng bất an, cũng đồng thời nghiêm túc nhận ra một vấn đề tương đối nghiêm trọng, hình như anh… động lòng cả mọi người đều có thể nhìn ra tình cảm của Dương Thanh Hà dành cho anh, vô cùng trực tiếp và lộ liễu, đương nhiên anh cũng biết. Chỉ là anh không chắc, đây có phải là tình yêu hay không. Trong quá khứ anh đã từng cứu cô, từng là cọng rơm cuối cùng để cô ở lại với thế giới này, phải chăng tình cảm của cô gái trẻ chỉ là lòng biết ơn và cảm kích?Thế nhưng, sự thật chứng minh anh đã sai rồi. Ngay khi cô rơi vào nguy hiểm, anh đã biết rằng bản thân không còn đường lui nữa. Mặc kệ là cảm kích hay là yêu đương, trước mắt anh bây giờ chỉ có sự an toàn của cô mới là quan trọng nhất. Dương Thanh Hà thoát khỏi hiểm nguy, nhưng nào biết Triệu Liệt Húc vừa trải qua một trận kinh hồn bạt vía, cô cứ tưởng rằng anh vẫn từ chối mình như lần trước. Thế nên thôi vậy, tuy cô mặt dày theo đuổi anh, nhưng cũng không hèn mọn đến thế. Cho nên, một lần này nữa thôi, rồi từ là Dương Thanh Hà uống nhầm rượu say đến mụ mị đầu óc, ép Triệu Liệt Húc vào tường, hỏi rõ ràng từng chữ“Em hỏi anh một lần cuối..., anh thật sự không cần em sao?”Triệu Liệt Húc mỉm cười cúi đầu nhìn con ma men trong lòng mình, sao có có thể không cần em chứ. Đã yêu em đến vậy cơ đêm pháo hoa rợp trời, hai người chính thức ở bên nhau. Rất nhiều tình cảm dồn nén, rất nhiều khát khao mà trước đây chỉ có thể tìm thấy trong giấc mơ, bây giờ đều trở thành hiện nhưng, phía trước họ là niềm vui rực rỡ, thì phía sau còn có một đôi mắt đang lặng lẽ dõi theo trong bóng vụ án mạng tưởng chừng như đã khép lại, kẻ thủ ác chịu trừng trị của pháp luật, nhưng sự thật không phải vậy. Triệu Liệt Húc luôn mơ hồ cảm thấy hung thủ năm xưa mà anh luôn tìm kiếm, dường như đang trở lại và hắn ngang nhiên ra một đề toán cho có thêm người chết, đồng nghĩa với việc gánh nặng trên vai anh ngày một lớn hơn. Nhưng Triệu Liệt Húc không thể khoanh tay đứng nhìn, trước giờ anh có sứ mệnh, còn bây giờ anh đã có thêm một sinh mệnh cần anh bảo vệ, cô gái nhỏ Dương Thanh theo từng manh mối để lại, từng bức màn được vén lên, để lộ những vết thương chằng chịt từ quá khứ. Quá khứ của anh, quá khứ của cô, tất cả đều là những nỗi đau không ai muốn nhớ lại. Thế nhưng, chuyện gì đến cũng phải đến, hung thủ dần lộ diện, đồng thời cũng không hề che giấu mục đích của bản thân. Hắn muốn thực hiện một kế hoạch hoàn mỹ, biến những con người mà hắn chọn trở thành những quân cờ mà chỉ có hắn mới nắm được luật trên đời này, cái ác chẳng bao giờ chiến thắng cả. Cho dù cảnh sát không phải là toàn năng, nhưng ít ra, lớp này ngã xuống thì lớp khác sẽ đứng lên, họ không mong sẽ bắt được tất cả tội phạm trên thế giới này, nhưng ít ra, bảo vệ thêm được người nào thì công việc của họ thêm ý nghĩa ngày đó. Triệu Liệt Húc và đồng đội của anh chính là vì lý tưởng như vậy mà vững chuyện kết thúc với những tình tiết khá bất ngờ và gay cấn, có người dùng cái chết để tạ tội, có người trải qua sự ăn năn trong tù, nhưng đó là điều tất yếu, không có gì phải bàn cãi. Nếu như có, thì chính là vấn đề xuyên suốt của vụ án, tất cả đều là án về xâm hại và sự lệch lạc đến từ tình cảm rạn nứt trong gia đình. Vết thương dùng đúng thuốc sẽ mau lành, người gặp người đúng thời điểm sẽ được cứu rỗi. Giống như Triệu Liệt Húc, giống như Dương Thanh minh chiếu rọi sông Húc, Thanh ” Trích từ truyện.*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạCre Google/Huaban
LIỆT HÚC THANH HÀ Tên xuất bản sách Liệt Húc chiếu Thanh Hà Tạm dịch Bình minh chiếu rọi sông xanh Tác giả Liêm Thập Lí Thể loại Ngôn tình, Hiện đại, trinh thám, trâu già gặm cỏ non, HE CP Nam cảnh sát hình sự X Nữ sinh viên, hơn nhau 10 tuổi. Trạng thái Edit hoàn Giới thiệu Dương Thanh Hà say khướt trong bữa tiệc ăn mừng sau khi phá án. Cô vào nhà vệ sinh, Triệu Liệt Húc cũng theo sau. Hai mắt Dương Thanh Hà đỏ hoe, cô nói “Đội trưởng, em hỏi anh lần cuối, anh có muốn em không?” Hai tay Triệu Liệt Húc đút trong túi, nhìn cô chằm chằm “Em nói xem?” Ngày hôm sau trong đội đều truyền tai nhau Đội trưởng Triệu bị một cô gái cưỡng hôn! Hơn thế hôm nay còn không đi làm! Trời chiều khắp núi xa, nắng sớm chiều sông xanh Người tôi luôn theo đuổi, sẽ cập bến sông kia. CP Nam cảnh sát hình sự X Nữ sinh viên, hơn nhau 10 tuổi. *Chú thích – Liệt Húc, Thanh Hà Tên hai nhân vật chính. – Liệt Húc nghĩa là ánh nắng ban mai rực rỡ. – Thanh Hà nghĩa là dòng sông xanh, trong trẻo. —— Review của BaoYin Sau 6 năm sống ở nước ngoài, Dương Thanh Hà quyết định về nước. Điểm đến của cô là Hoài Thành – nơi đã từng khiến cô tuyệt vọng nhưng đồng thời cũng cứu rỗi cuộc sống của mình. Mục đích của Thanh Hà là tìm Triệu Liệt Húc, “chú cảnh sát” năm xưa đã cứu cô. Nhưng kỳ quái thay, phòng khách sạn cô đặt lại xuất hiện một cái xác, và càng trùng hợp rằng, đội cảnh sát lại phái đến lại là đội của anh. Triệu Liệt Húc ban đầu không nhận ra Thanh Hà. Vì sau 6 năm, nay Thanh Hà đã là một cô gái 20 tuổi tràn đầy sức sống, anh rất vui vẻ khi gặp lại cô. Ngỡ lời nói đùa sẽ kết hôn với anh năm xưa là giỡn, nhưng xem ra chỉ có mình anh tin điều ấy mà thôi. Thanh Hà cứ liên tục bám anh như vậy, lạ là Liệt Húc anh lại không hề thấy phản cảm. Ngược lại còn có chút vui vẻ, cô bé này thực sự quá đáng yêu rồi. Thanh Hà là cô gái có quá khứ không hề suôn sẻ, hoàn cảnh của cô một lời khó nói hết. Cô cũng từng muốn buông xuôi, nhưng cuối cùng phần “người” lại chiến thắng phần “con”, Thanh Hà đã vượt qua được sự hận thù của chính bản thân mình với kẻ xấu kia để kiên cường sống tiếp. Nói thật, những tháng ngày ở Mỹ với cô rất buồn tẻ, động lực của cô chính là trở về tìm Triệu Liệt Húc. Cô từng rất phòng bị người lạ, nhưng ngay từ lần đầu gặp anh, cô biết rằng Triệu Liệt Húc sẽ là một người quan trọng trong đời mình, không phải anh thì không được. Triệu Liệt Húc biết rằng Thanh Hà thích mình, nhưng anh không chắc thứ tình cảm của cô có thực sự là thích không, hay chỉ là biết ơn, sùng bái vì anh đã cứu cô năm xưa. Từng từ chối cô, nhưng sau đó lại cảm thấy trống rỗng, mất mát. Hoá ra, anh đã có tình cảm với Thanh Hà, có lẽ là từ ngày gặp lại ở khách sạn đi. Cô lúc đó vì dính mưa mà ướt nhẹp, dáng vóc lại nho nhỏ, trông yếu ớt vô cùng. Kể từ ngày Dương Thanh Hà về nước, liên tục có nhiều vụ án xảy ra quanh trường đại học của cô. Nhưng không ngờ, những vụ án này lại liên quan với nhau, là án mạng liên hoàn. Trong quá trình điều tra, cảnh sát phát hiện được tâm lý và hành vi biến thái, mất kiểm soát của hung thủ thực sự kinh tởm như thế nào. Nhưng may mắn là, công lý cuối cùng cũng chiến thắng, hai người họ cuối cùng cũng hạnh phúc và tu thành chính quả. Phần trinh thám của truyện thực ra không quá xoắn não, vì khoảng nửa truyện mình đã đoán ra hung thủ và một số tình tiết bên lề rồi. Cái ấn tượng ở đây là tâm lý của hung thủ cơ, điên rồ, đáng sợ thật sự. Nhưng phần tình cảm của nam nữ chính cũng rất đáng yêu, và cũng không lấn át so với các vụ án, nên đọc không cảm thấy bị lan man đâu. Đọc truyện tại
GIỚI THIỆUDương Thanh Hà say khướt trong bữa tiệc ăn mừng sau khi phá vào nhà vệ sinh, Triệu Liệt Húc cũng theo mắt Dương Thanh Hà đỏ hoe, cô nói “Đội trưởng, em hỏi anh lần cuối, anh có muốn em không?”Hai tay Triệu Liệt Húc đút trong túi, nhìn cô chằm chằm“Em nói xem?”Ngày hôm sau trong đội đều truyền tai nhau Đội trưởng Triệu bị một cô gái cưỡng hôn! Hơn thế hôm nay còn không đi làm!Trời chiều khắp núi xa, nắng sớm chiều sông xanhNgười tôi luôn theo đuổi, sẽ cập bến sông Nam cảnh sát hình sự X Nữ sinh viên, hơn nhau 10 tuổi.*Chú thích– Liệt Húc, Thanh Hà Tên hai nhân vật chính.– Liệt Húc nghĩa là ánh nắng ban mai rực rỡ.– Thanh Hà nghĩa là dòng sông xanh, trong trẻo.
liệt húc thanh hà